Nói với hôm nay và mãi mai sau

Chiến tranh đi qua đã mấy chục năm,

Trên đất nước vẫn nỗi đau còn lại.

Nhiều bà mẹ đêm ngày khắc khoải,

Chưa biết con mình nằm lại nơi nao?

Những người vợ mái tóc đã phai màu,

Từng sợi bạc, bấy nhiêu đêm mong nhớ.

Những đứa con đã một thời thơ bé,

Lớn từng ngày trong năm tháng vắng cha…

 

Có đất nước nào như nước Việt Nam ta,

Mộ liệt sỹ nhiều ngôi chưa tên tuổi?

Giữa làng quê, hay phố phường đô hội,

Dấu “chân tròn” vẫn nhức nhối tâm can!

Có dân tộc nào như dân tộc Việt Nam,

Cha nối ông, con nối cha ra trận?

Tuổi hai mươi xông pha trong lửa đạn,

Cho Tổ quốc Hòa bình, Độc lập, Tự do.

 

Ngàn năm xưa và đến tận bây giờ,

“Uống nước, nhớ nguồn” vẫn là đạo lý.

Dẫu khó khăn, nhưng chớ ai ích kỷ,

Luôn nhớ ơn Người đã vì nước quên thân!

Dẫu tháng năm Tạo hóa có xoay vần,

Dẫu cuộc đời còn “mưa nguồn, chớp bể”,

Đừng quên ơn biết bao nhiêu thế hệ,

Nằm lại sa trường vì hạnh phúc nhân dân!

Thanh Đào (CTV)
BÌNH LUẬN

Bạn còn 500/500 ký tự

Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!

Tin mới