Công tác bình đẳng giới

Nội dung: Chuyện xảy ra ở tỉnh Ðiện Biên, nơi có đường biên giới giáp nước bạn Lào. Nơi này nhiều bản, làng, thôn, ấp của người dân tộc Thái, H’Mông, Tày. Ông Lèn-người Thái và người dân trong bản vẫn còn tư tưởng trọng nam khinh nữ nên dù đã có 7 đứa cháu gái nhưng ông vẫn bắt vợ chồng thòn sinh bằng được con trai. Thòn thương vợ, quyết định đưa vợ con đi trốn và nhờ cán bộ xã đến phân tích cho bố.

Radio tiếng Thái:

 

 

Radio tiếng Mông:

 

Nhà ông Lèn, ngôi nhà nghèo nhất của bản, một ngọn đèn đang leo lét sáng. Ông cụ ngồi trong nhà với ly rượu uống dở. Vợ ông Lèn thì đang chạy đôn đáo khắp nơi để hỏi thăm về con và các cháu. Mà nghĩ cũng bực, lần nào đi ăn cỗ hay có việc làng việc nước, vẫn có đâu đó những lời nói mát mẻ , ý bảo nhà ông chỉ toàn đẻ ra vịt giời. Nghĩ rõ chán. Ông Lèn vừa nâng chén rượu lên môi thì có tiếng gõ cửa       

Hoàng: Bác Lèn ơi, bác có nhà không đấy ạ.

Ông Lèn: Ai đấy? A, Anh Hoàng à, mời anh vào nhà chơi

Hoàng: Có chuyện gì mà ngồi uống rượu một mình thế này bác ơi. Bác gái và mấy đứa trẻ nữa, mọi hôm, cháu thấy đông lắm mà nhỉ?

Ông Lèn: Ôi dồi ôi, chẳng còn ai nữa đâu anh Hoàng ơi. Chúng nó đi hết rồi, tôi đang buồn nẫu hết cả người mấy hôm nay đây này

Hoàng: Ơ, thế là thế nào ạ? Mấy đứa trẻ đi đâu hết rồi hả bác

Ông Lèn: Thì, vợ chồng thằng Thòn, nó đem con đi đâu chẳng biết, tôi với vợ tôi tìm mấy hôm nay chẳng thấy. Chắc, cũng tại tôi cả thôi anh Hoàng ạ. Tôi lại cứ ép nó đẻ cố thêm đứa nữa cho ra thằng cu

Hoàng: Nhà bác đã 7 đứa rồi, thêm đứa nữa thì... mệt đấy ạ

Ông Lèn: Ôi giời ơi, phải đẻ được con trai còn có người nối dõi chứ. Con gái thì làm sao mà nối dõi được. Sau này phải có người thờ cúng ông bà tổ tiên chứ

Hoàng: Bác Thòn ơi, giờ là thời nào rồi mà bác vẫn giữ quan niệm ấy nhỉ. Con nào cũng là con hết bác ạ. Chủ yếu là đời sống của mình thế nào. Các con, các cháu sau này có giúp gì được cho gia đình, cho bản ta, xã ta hay là xã hội không. Chứ đẻ con trai mà nghiện rượu, trộm cắp, xong rồi phá làng phá xóm thì cũng… khổ lắm bác ơi

Ông Lèn: Cán bộ cứ nói thế chứ, con trai vẫn hơn con gái nhiều.

Hoàng: Nhưng mà bác có thấy không, cậu Thòn đi rồi, ngộ nhỡ cậu ấy không về thì bác tính sao? Mà bác biết không, mỗi lần sinh nở là một lần tính mạng của người phụ nữ không được đảm bảo. Rồi người mẹ không đủ sức khỏe để nuôi con thì con cũng bị ảnh hưởng rất là nhiều đấy ạ. Bác xem xem, mấy cháu nhà mình, cháu nào cũng thiếu chất, suy dinh dưỡng hết cả.

Ông Lèn: Ừ, thì nhà tôi cũng có gì ăn đâu, lại... đông con cháu.

Hoàng: Vậy thì, bác thử nghĩ xem, nếu em Thòn chỉ có 2 con thôi. Em ấy có thể kiếm tiền nuôi cả gia đình, các cháu có đủ thức ăn, đủ dinh dưỡng để phát triển, thì bây giờ cậu ý có phải bỏ nhà ra đi không ạ?

Ông Lèn: Tôi… tôi hiểu rồi cán bộ ạ. Đúng là con nào, cháu nào cũng quý. Nhưng giờ, chúng nó đi đâu tôi không biết. Nếu giờ mà chúng nó với các cháu về tôi sẽ không bắt nó đẻ nữa. Tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi…

Hoàng: Dạ, vậy thì tốt quá ạ. Còn vợ chồng Thòn và mấy đứa nhỏ nhà bác thì vẫn đang ở bên nhà cháu mấy hôm nay vì sợ bác mắng. Các em cũng có nhờ cháu qua thuyết phục bác trước. Nếu bác đã nghĩ thông, cháu sẽ bảo các em về ạ.

Ông Lèn: Ôi, thế ạ. Mấy cái đứa này. Thế nhờ cán bộ bảo chúng nó về giúp tôi với. Có rau ăn rau, có cháo ăn cháo, nhưng tôi sẽ không bắt chúng nó đẻ con trai nữa đâu.À, để tôi gọi điện cho bà nhà tôi , bà ấy còn đang tất tả đi tìm cháu mấy hôm nay rồi

NGƯỜI DẪN: Sau khi ông Lèn được cán bộ xã tuyên truyền nên đã hiểu ra vấn đề. Con trai, con dâu và các cháu về nhà phấn đấu làm ăn. Kinh tế gia đình đã ổn định và phát triển hơn.

BÌNH LUẬN

Bạn còn 500/500 ký tự

Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!

Tin mới